Học kiểu gì ta ?
Chủ động là điều kiện tiên quyết
"Tổ sư mày học hành thế ah? Học cho mày chứ học cho tao đâu. Học ấm vào thân mày chứ không sau này chỉ quét rác thôi con... Mày còn ngồi đấy ah? Biến lên nhà học bài !"
Đây là một đoạn RAP bố mẹ tôi sáng tác dành cho tôi, cái thời còn đi học. Khi đó tôi lười học, cứ hở ra là trốn đi oánh game với anh em "chí cốt" trong quán net. Tất nhiên là có nhiều lần bị bại lộ, nhưng tính tôi cũng bướng, thích tỏ ra "like a boss" với lũ bạn nên vẫn chứng nào tật nấy. Tuổi thơ êm đềm đó cuối cùng cũng trôi qua một cách dữ dội. (dùng từ có lộn ko ta?)
Chủ động tìm hiểu giúp ta thu nạp được rất nhiều kiến thức, chứ không phải là "bị nhồi nhét". Như bản thân tôi, ngoài đam mê về marketing, tôi còn có sự quan tâm đến kinh tế - chính trị. Tôi đặt ra rất nhiều câu hỏi về những gì diễn ra xung quanh và tự tìm hiểu cho những lĩnh vực này. So với người khác, cụ thể là bạn bè cùng lứa thì tôi tự tin hiểu biết hơn họ về kinh tế, chính trị, xã hội bởi vì tôi chủ động tìm hiểu, họ thì chẳng quan tâm đến mấy cái đó và chắc chắn họ sẽ biết rõ hơn tôi về những thông tin như iPhone 10 hay bạn trai của một hót gơn bán bánh chuối, vì họ chủ động tìm hiểu.
Vậy đó, chưa cần là đam mê, chỉ cần là chút quan tâm và chủ động tìm câu trả lời cũng đã hơn người khác rồi. Và đối với một Marketer cũng vậy, những người đang làm marketing thì chắc chắn phải có tinh thần "chủ động" trong việc tìm tòi chứ không thể có trạng thái "phải học" hay "phải làm". Cá nhân tôi thì luôn cho rằng không tự học được thì mới cần người dạy, những nền giáo dục tiên tiến thì thầy giáo là người trả lời câu hỏi của sinh viên chứ không phải chỉ truyền đạt một chiều như Việt Nam. Nếu bạn đồng ý với tôi về điểm này thì cùng nhau chém gió tiếp.
Học marketing, theo cách của tôi ?
Nhắc đến từ "học" thì có lẽ nhiều đồng chí nghĩ đến việc ngồi học với đống sách vở, laptop, máy tính, nghe thầy giảng và nhìn lưng con ngồi đằng trước. Tuy nhiên trên góc nhìn của tôi, đó chỉ là một trong những hình thức học mang tính căn bản. Ở bất kỳ lĩnh vực nào, việc học phải có sự góp mặt của 3 thằng cùng ngồi lại với nhau: Sách, Cuộc sống và Trải nghiệm.
Sách: Là việc thu thập kiến thức từ nhiều nguồn thông tin như tạp chí, sách báo, các diễn đàn, các chuyên gia và trên internet. Nhưng tôi cứ gọi chung là "Sách" cho ngắn gọn.
Cuộc sống: Là sự trải nghiệm trong từng khoảnh khắc cuộc sống và liên tưởng đến lĩnh vực của mình, tự hỏi và tự trả lời. Thực ra là tự học từ chính bản thân.
Trải nghiệm: Là kinh nghiệm thông qua quá trình làm việc thực tế. Nghiệm lại mới thấy Kinh.
Tốt nhất, trong việc nhìn nhận và đánh giá một vấn đề không chỉ riêng marketing mà cả bất kể một lĩnh vực nào, việc nên làm là giả định trong đầu một cuộc tranh luận giữa 3 thằng này. Sau khi 3 thằng cãi nhau xong, mình là người ở giữa để xem xét thông tin một cách trung lập và khách quan.
Chuyện 3 thằng: Cả ba đều có điểm chung là đẹp trai, nhưng quan niệm khác nhau về một sự việc.
Thằng Hải sách: Tụi mày thấy con nhỏ kia không? Trên mạng nói là con gái mặt nhỏ, đeo kính nhìn trí thức, tóc dài là ngoan ngoãn và chung thủy lắm đó heng!
Thằng Hải sống: Ờ, tao cũng thấy nhiều đứa như vậy cũng ngoan, còn chung thủy hay không thì còn tùy, chứ tao thấy nhiều đứa bây giờ thực dụng lắm heng!
Thằng Hải nghiệm: Năm ngoái tao có con bồ, mặt cũng mặt nhỏ, đeo kính, tóc tài đến đít, nó cũng ngoan nhưng có thằng nhà giàu nó cua, thế là tao bị đá. Chưa biết được đâu heng!
Hải Nguyễn: Túm lại là con gái như vậy thường khá là ngoan. Còn "ngoan" được định nghĩa thế nào thì tùy các bác. Và con gái có quyền lựa chọn những điều mà họ cho là tốt hơn. Heng!
Ví dụ trên mang tính giải trí, hơi phóng đại về cách lập luận trong tư duy nhưng hi vọng bạn hiểu được ý nghĩa của nó. Mọi luồng kiến thức đến từ việc trải nghiệm và tiếp thu khác nhau sẽ nhìn nhận vấn đề khác nhau. Đừng vội nghe một chuyên gia, đọc một cuốn sách, nhận một lời tư vấn để coi nó là điều đúng đắn và là chân lý. Hãy tư duy độc lập, học hỏi không ngừng và chắt lọc cho riêng mình một cái gọi là "chân lý".
Học từ đâu ?
Tôi đọc sách để tôi xem quan điểm của tác giả, tôi nghe chuyên gia để xem quan điểm của chuyên gia chứ không ngay lập tức coi đó là điều luôn đúng (đối với tôi). Nếu như Richard Branson nghe theo lời Al Rise và Jack Trout cảnh báo về cái gọi là "bẫy mở rộng sản phẩm" thì sẽ không có siêu tập đoàn Virgin như hôm nay. Hay có người cho rằng chẳng cần khác biệt vẫn sống khỏe, và họ chứng minh cho luận điểm của họ.
Ví dụ nếu đọc nguyên phần "Lời nói đầu" trong cuốn "Chiến lược cạnh tranh" của Michael Porter (second edition) sẽ thấy tác giả nói về rất nhiều quan điểm của ông trong cuốn sách lần đầu xuất bản đã nhận được nhiều luồng ý kiến đóng góp, phản biện hay phân tích trái chiều từ các học giả gạo cội khác. M.Porter cũng không ngần ngại tiếp thu và phản biện những ý kiến này. Việc thấy những quan điểm của tác giả này đồng ý hay phản biện ý kiến của tác giả khác là một trong những điều khiến tôi bị thích thú không hề nhẹ. hihi
Có vẻ mọi thứ đều không phải là bất biến, đúng vậy. Nhưng may thay cho chúng ta, những trường hợp "đột biến" như Virgin rất rất hiếm, và thông thường những sự thành công hay thất bại đều có những quy luật chung, những quy luật hay phân tích mà các chuyên gia gạo cội viết sách và khi nhìn về thực tế, ta có thể coi nó là đúng và lấy nó làm chân lý của riêng mình, nếu như thấy nó đúng với quan điểm của mình.
Vì thế ngoài kiến thức trong sách của những chuyên gia gạo cội như Philip Kotler, Michael Porter, Al Ries, Jack Trout hay Bin Laden... đã quá quen thuộc, những diễn đàn như Brandsvietnam, toiyeumkt, hay các Blogger tài năng như Nguyễn Đức Sơn, Nguyễn Ngọc Long... đều là nguồn kiến thức tuyệt vời. Tôi vẫn có thể học từ một bà bán thịt, anh bán bàn chải, hay khi cầm trên tay chai nước, ngồi quán vỉa hè tôi cũng có cái để học bằng cách tự hỏi "tại sao?". Đó là cách tự học với chính mình (thằng Cuộc sống) và tôi thích cách này hơn.
Một người học marketing giỏi chưa chắc đã làm giỏi nếu đem một mớ kiến thức học thuật mà thiếu đi sự nhạy bén, linh hoạt trong việc cảm nhận và đánh giá thị trường, hay không biết cập nhật những xu hướng mới. Việc đi dạy có lẽ hợp với họ. Tuy nhiên muốn giỏi thì cũng không thể thiếu cái mớ học thuật ấy, có thể không nhiều và tỉ mỉ nhưng phải biết từ đó để phát triển, ứng dụng các phương pháp đó qua cuộc sống mỗi ngày.
Thẳng thắn mà nói thì tôi vẫn
đang nỗ lực học tập và làm việc để thoát kiếp Marketer cùi bắp. Với niềm đam mê của tôi và bạn, không lý do gì để khiến chúng ta dừng lại. Cái quan trọng là phải chủ động học hỏi, không ngừng hỏi “tại sao”, và tôi còn muốn học từ các bạn nữa. hihi
Học theo cách của tôi: Chuyện ba thằng.
Thân thắng & quyết ái !
0 nhận xét:
Đăng nhận xét